Cô gái Hà Tĩnh với vóc người mảnh, đôi mắt sáng và một phong cách “phủi” đúng kiểu dân phượt mà tôi nhớ mãi trong lần thăm khu di tích Ngã ba Đồng Lộc. Tôi càng khó quên Dương hơn khi nghe được câu chuyện “yêu hai người đàn ông trên một con đường” của em.



Phan Dương, sinh năm 1992 là một nữ phóng viên năng động ở Hà Tĩnh. Cô luôn xông xáo, nhiệt tình trong công việc. Ở bất cứ đâu khu vực Hà Tĩnh và các tỉnh lân cận có sự vụ gì là Dương ngay lập tức xuất hiện.



Trong một lần đi thực tế và viết bài ở bãi biển Thiên Cầm cô tình cờ quen một chàng kỹ sư trẻ - tên Hải ở Hà Nội. Chàng trai sinh năm 87 cũng là một “phượt thủ” có tiếng đang trong một chuyến du ngoạn miền Trung.








Cô đã quen anh tại bãi biển thơ mộng này. (Ảnh nhân vật cung cấp)







Cùng sở thích nên họ dễ dàng bắt chuyện và thân tình ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Chiếc xe phân khối lớn đưa hai người đi dọc khắp bãi biển tới thành phố Hà Tĩnh mà Dương làm hoa tiêu dẫn đường.



Tiếng gầm rú động cơ vang một góc trời, thu hút sự tò mò chú ý của mọi người xung quanh. Cô gái cá tính cảm thấy thú vị với sự phá cách tới mức “nổi loạn” của chàng trai Hà thành. Họ đã cùng nhau có thêm những cung đường dọc khắp mảnh đất miền Trung đầy nắng và gió.



Buổi sáng hôm sau, Hải phải về Hà Nội sớm. Dương chẳng dám nhìn vào đôi mắt anh, cũng chẳng tiễn anh một đoạn đường vì cô sợ cảm giác đó – cảm giác sự chia ly không biết bao giờ gặp lại.







Họ đã cùng nhau đặt chân lên khắp nơi mảnh đất miền Trung đầy nẵng và gió. (Ảnh minh họa)










Trên con đường ra cầu Bến Thủy, Dương sắp phải chia tay anh, bất giác cô nhẹ nhàng ôm anh từ phía sau: “Em muốn gặp anh ở Hà Nội …”.



Một ngày, hai ngày, ba ngày … rồi một tháng anh trở về mảnh đất hoa lệ bỏ lại cô một mình nơi vùng đất “mới nghe tên đã thấy nhọc nhằn”. Họ vẫn thường xuyên liên lạc qua những dòng tin nhắn, điện thoại ngọt ngào.



Một chiều mưa, Phan Dương không lên tòa soạn mà nằm lì ở nhà vì ngủ quên. Cô nhẹ nhàng lướt facebook. Một đường link dẫn gửi trong inbox của người bạn thân học cùng trường thời sinh viên, kèm theo câu nói kích thích sự tò mò vốn có của một người làm báo.



Cú click chuột hiện ra một bức ảnh. Đó là một gia đình ba người, họ có vẻ rất hạnh phúc qua nụ cười tự nhiên, viên mãn. Người phụ nữ trạc tuổi 25 và bé trai tinh nghịch tầm một tuổi trông thật lạ lẫm với cô.



Ngồi kế bên là một người đàn ông với đôi mắt sáng, bờ vai rộng, đặc biệt là mái tóc dài nghệ sỹ. Trông họ thật giống một gia đình? Nhưng rõ ràng đó là anh, là Hải – chàng trai “phượt thủ” tóc dài đi phân khối lớn, là bố đứa trẻ kia và … là người yêu cô.



Bầu trời tối sầm, mọi thứ như đổ sụp dưới đất. Đôi mắt Dương nhòe đi, huyền ảo và mơ hồ. Một cảm giác hẫng hụt ghê gớm.



Những ngày sau đó với Dương thật khó khăn. Hải đã lừa dối cô? Lừa dối vợ con? Đây là chàng hoàng tử mà đã hứa hẹn sẽ đón cô nàng Lọ Lem miền Trung tại kinh đô tráng lệ ư?








Một cảm giác hẫng hụt ghê gớm khi cô biết sự thật ...










Dương quyết định ra đi. Cô chẳng muốn là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, càng không muốn mình là nhân vật chính trong vở kịch trò đùa mang tên tình ái.



Nhưng trái tim đã phản bội lý trí. Nó không cho phép cô làm như vậy. Cô muốn biết sự thật từ anh, từ chính lời nói nơi trái tim anh đã gieo niềm tin vào lòng cô.



Một lần nữa trái tim vá víu của cô đau đớn khi biết anh đã từng có một cuộc tình đổ nát. Đã từng có một gia đình hạnh phúc. Chuỗi ngày anh lang bạt, phượt khắp dải đất miền Trung là những giây phút anh đang trốn tránh thực tại. Tình yêu chợt đến trên cung đường khi anh gặp cô. Vì nhiều lý do anh chưa dám tâm sự với cô hết nỗi lòng của mình.



Hà Nội một chiều cuối tháng 10, giữa dòng người đông đúc chen lấn nhau tại bến xe Mỹ Đình cô nhận ra bờ vai quen thuộc, một nụ cười hiền, vòng tay dang rộng đón cô vào lòng bất cứ lúc nào.



Hà Nội vào đông. Cô yêu anh.



Những lời nói ma mị có thể dễ dàng thoát ra bởi những tình yêu nhỏ bé và đơn điệu, nhưng với anh tình yêu lại chính là sự đồng điệu của hai con tim, cùng chung nhịp đập và lí tưởng cao đẹp.








... và quyết định sẽ yêu hai người đàn ông trên một con đường.










Tình yêu của cô đã giúp anh đứng vững trong giai đoạn khó khăn của cuộc đời mình, một vết cắt quá sâu - sụp đổ về cả gia đình và sự nghiệp.



Nếu ngày đó quay lại, cô vẫn sẽ đến bên anh để cùng nhau đi hết cuộc đời.



Giờ đây, Dương đang ngồi với tôi tâm sự chẳng phải như hai người đồng nghiệp mà như hai người bạn thân tình. Ánh mắt chất chứa nỗi niềm nhưng tràn đầy hạnh phúc.



Và tình yêu nhỏ bé của Dương bây giờ đã lớn hơn rất nhiều, tình yêu cho hai người đàn ông trên một con đường sẽ che chở cô đến cuối cuộc đời: Hải và… con trai anh.




Theo ngaynay.vn