1. Cô giáo trẻ



Lần đầu được làm cô giáo
Run run đứng chẳng dám ngồi
Nhìn đâu cũng thấy vời vợi
Toàn là môi đỏ mắt trong.



Lần đầu được làm cô giáo
Nôn nao trăm lẻ nỗi niềm
Đêm nào cũng nằm thao thức
Soạn bài trong cả giấc mơ.



Mới vừa được làm cô giáo
Đứng trên bục giảng cao cao
Có lần gặp nhiều ánh mắt
Ngỡ lạc vào giữa ngàn sao.




2. Trường cũ




Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Nhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhớ thầy cô nhớ những buổi tan trường
Nhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớ
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại
Mang em về kỷ niệm dấu yêu
Ngồi nơi đây mà nhớ lại bao điều
Thầy cô đã mở đường em tiếp bước
Ngày hôm nay những gì em có được
Nhờ thầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau này
Cô ươm trái cho vườn xanh tươi mãi
Ngày xưa ơi nhớ những ngày thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.




3. Thầy




Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi



Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai



Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...















4. Người lái đò


Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

'Muốn qua sông phải lụy đò'

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...


5. Gặp lại thầy


Con dừng lại phía hàng cây

Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao

Trường xưa vẫn nét ngày nào

Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy

Vẫn bao la một vòng tay

Đón con như thể chưa ngày cách xa

Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà

Giọng thầy trầm ấm “thật thà phải con?”

Cái tên thấy gọi riêng con

Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên

Ước mong con mãi không quên

“thật lòng vững trí đừng phiền nghe con”

Lợi danh - danh lợi sẽ mòn

Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm

Nhớ tóc thấy điểm hoa râm

Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang

Ai quên đi chuyến đò ngang

Quên sao người lái thuyền sang bến đời


6. Lời chúc cô thầy


Ngày xửa, ngày xưa……

Tự lúc ấy, tôi đã chào đời

Tiếng trống trường vang dội trong tôi

Khi chập chững mẹ đã dắt tôi đến đó

Buổi ban đầu tôi bỡ ngỡ âu lo

Nhìn thấy cô, tôi hốt hoảng la to

Cô nhìn tôi , tôi nhìn cô như hai người xa lạ

Cô bước tới, đón tôi vào lớp học

Lúc ấy tôi òa khóc…giờ không quên

Cô nâng tôi , nhè nhẹ xoa vào đầu

Giọng cô thánh thót như lời ca của mẹ

Bàn tay cô, dịu mát và êm ái

Mái tóc cô ngày ấy đen óng ả

Khi nhìn lại, cô đã đưa tôi vào lớp học

Ngày đầu tiên, cô hát cho chúng tôi nghe

Giọng cô hát như lời mẹ ru con

Rồi dần dần, chúng tôi yêu quý cô

Lớp học ấy trở thành ngôi nhà mới

Một mẹ hiền và hàng chục đứa con thơ ngây

Cô mến yêu, giờ đây con khôn lớn

Nhớ về cô, con như muốn òa khóc loa to

Chắc giờ đây, tóc cô đa bạc màu.

Giọng của cô, chắc yếu hơn rồi nhỉ

Bàn tay cô, vết nhăn nhiều lắm không ạ

Con không quên, ấm áp ngày tựu trường

Ơn cô nặng nghĩa trong lòng con

Cô ạ, 19 ngày 20/11 rồi cô nhỉ

Qua cuộc thi, con gửi lời tốt đẹp nhất đến cô

Chúc mẹ hiền ngày 20 tháng 11 vui khoẻ hạnh phúc.















7. Lời của thầy




Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới



Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ



Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...



Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ




8. Tiếng thầy




Biết bao tha thiết ân cần



Trong từng con chữ từng vần thầy ơi



Ngọt ngào thắm đượm mỗi lời



Dẫn em vững bước dưới trời quê hương



Thân gầy tóc điểm khói sương



Vì trò gian khổ nẻo đường xá chi



Xa thầy xa bạn ra đi



Bao lời thầy dạy kiên trì mang theo



Cho em nhẹ bước qua đèo



Chông gai gian khổ đói nghèo vượt qua



Giúp em rút ngắn đường xa



Đắp xây cuộc sống nở hoa bốn mùa



Trải bao sớm nắng chiều mưa



Những điều thầy dạy vẫn chưa phai mờ



Tiếng thầy tiếng nhạc tiếng thơ



Bay cao vang vọng bến bờ quê hương



Tiếng thầy tiếng mẹ yêu thương



Cùng em trên mọi nẻo đường em đi...




9. Nghĩa cô thầy mãi không quên




Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.



Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.



Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con.



Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.



Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ - chúng con.















10. Nhớ cô giáo trường làng cũ




Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!




11. Hoa và ngày 20/11




Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi



Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông...



Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?



Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô - những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
>>> Những câu danh ngôn về thầy cô giáo hay và ý nghĩa cho báo tường ngày 20/11
Minh Vân (t/h)





Theo ngaynay.vn